Tư Hàn Liệt bị lời nói của Phượng Thiên dọa đến sắc mặt tái nhợt, hắn biết mình trước mặt Phượng tướng quân liền không có tư cách để nổi giận, đến ngay phụ hoàng cũng phải nể mặt ông ta người như hắn làm sao có thể trêu chọc vị tôn thần này.
Hướng mắt về phía Phượng Nguyệt Hi, đáy mắt giấu không được một tia lửa giận.
Hừ! Để ta xem ngươi có thể giả bộ đến bao giờ.
Tư Hàn Liệt nghiến răng nghiến lợi: “Đã vậy ta cũng không làm phiền quý phủ.”
Nói xong hắn liền phất vạt áo, cùng lão giả xoay người đi thẳng ra cửa lớn đại sảnh. Lúc đến ngoài còn không quên đưa lưng về phía Phượng Thiên hung hăng ném lại một câu: “Mong rằng Phượng tướng quân sau này sẽ không vì quyết định của mình mà hối hận.”
“Đa tạ thái tử nhắc nhớ, Phượng Thiên ta nhất định sẽ không hối hận.”
Còn tưởng rằng mình có bản lĩnh sao? Nếu không phải Nguyệt Nhi xem trọng hắn ta ông sẽ để cho một người như Tư Hàn Liệt có thể dấy lên quan hệ cùng Phượng gia sao? Người xứng với nữ nhi của ông ít nhất cũng phải là nhị hoàng tử.
Phượng Nguyệt Hi nhìn mặt bàn xuất hiện vết rạn nhỏ, hiển nhiên phụ thân tức giận không nhẹ.
Phượng tướng quân đâu phải là người mà một tiểu tử cũng có thể cao ngạo lên mặt.
Phượng Nguyệt Hi khẽ lắc đầu, cánh tay đặt lên bả vai của Phượng Thiên.
“Nguyệt Nhi…” Biết nữ nhi quan tâm đến mình, lửa giận vừa nổi lên liền bị dập tắt.
“Việc này con đừng lo lắng, tên tiểu nhân kia cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-sac-dan-ton/1666829/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.