Minh Diễn lại ôm ta âu yếm thêm một hồi, rồi ta mới sực nhớ hỏi ra hỏi chàng rốt cuộc ở Minh Châu đã xảy ra chuyện gì, tại sao phụ hoàng chàng lại không điều tra ra gì cả, chẳng lẽ Lý Bật phát hiện được điều gì sao?
Minh Diễn nghe ta hỏi như vậy thì nhẹ nhàng mỉm cười, giải thích cho ta nghe. Chàng nói, những nhân chứng kia không phải do Lý Bật xử lý, mà là do phụ thân ta, ông ấy đã sớm sắp xếp tất cả những người đó đến nơi khác.
Minh Châu chỉ có nhân chứng, không có vật chứng, vốn đã không đủ để khiến người ta tin tưởng, thêm vào đó, trước khi sự việc xảy ra phụ thân ta lại vừa sai người đi đến Minh Châu, nếu nhân chứng thật sự được đưa đến trước mặt Hoàng thượng, Lý Bật hoàn toàn có thể trở mặt cắn ngược lại, nói tất cả là do Quảng Dương Hầu phủ và Hoàng hậu cố ý đồ bày mưu hãm hại, nói nhân chứng đều là mới bị mua chuộc gần đây. Dù sao cũng không có vật chứng, nếu Lý Bật cứ kéo Vệ gia cùng rơi đài thì thế cục chắc chắn sẽ rơi vào bế tắc. Mặc dù hiện tại Bệ hạ đang giận dữ nhưng vẫn thiên vị Lý Bật, chỉ sợ đến cuối cùng Quảng Dương Hầu phủ có miệng cũng khó cãi.
Phụ thân nghĩ đến điểm này, liền tương kế tựu kế, dứt khoát xóa sạch cả nhân chứng. Có câu chim nhạn bay qua còn để lại dấu vết, nếu như toàn bộ Minh Châu không có một chút manh mối nào, lại càng giống như có người đang cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/uy-binh-sinh-tham-luc-vu/2759847/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.