Ta liếc sang bình ngọc đặt trên bàn ở trước mặt nàng ta, mỉm cười nói với nàng ta:
“Ngươi muốn biết Lý Tĩnh Hàng đã chết như thế nào sao? Uống hết thuốc trong bình đó, ta sẽ kể cho ngươi.”
Lý Tĩnh Huy nghe vậy, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn một trận, cười đến rơi nước mắt, mừng rỡ nói:
“Thật là chuyện tốt! Tiện nhân ấy từng tính kế ta một phen, cuối cùng vẫn phải chết trước ta! Mẫu thân ơi, con gái đã báo được đại thù rồi, cuối cùng ta cũng ép chết được tiện nhân ấy!”
Nói xong, nàng ta dường như đã hoàn thành được tâm nguyện, ngả người trên ghế, cười khẽ một hồi, rồi chộp lấy bình ngọc kia, ngửa đầu uống cạn. Uống xong, bình ngọc lăn xuống đất, nàng ta run rẩy nhìn về phía ta, giống như đang thúc giục ta nhanh chóng mở lời.
“Quý phi nương nương, sau khi xảy ra binh biến, ta đã tìm cách đưa Lý Tĩnh Hàng rời khỏi cung Cam Tuyền. Bây giờ nàng ta đã thay tên đổi họ, chờ Hứa Lục Lang đến cưới. Về phần xác chết rơi xuống giếng kia, chỉ là một cung nữ tự vẫn do ta thay mận đổi đào mà thôi.”
Nói xong, ta nắm chặt tay Thấu Vân, lùi về sau mấy bước.
“Còn về cái chết của Lý Tĩnh Hàng, có lẽ nhiều năm sau, phu thê ân ái, con cháu đề huề, thọ chung mệnh tận.”
Lý Tĩnh Huy nghe xong, hai mắt lập tức đỏ ngầu như toé máu, gào thét, vung hai tay muốn đánh về phía ta, Thấu Vân vội vàng xông lên phía trước giữ chặt nàng ta, trên tay hơi dùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/uy-binh-sinh-tham-luc-vu/2759867/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.