25.
Khang vương đại bại. Hắn thà chết chứ không chịu nhục, trên đường áp giải đến ngục, nhân lúc thị vệ sơ suất, đã cắn lưỡi tự sát ngay trong lồ ng giam.
Tư binh của Chiêu thân vương bị tận diệt. Ta đến nhà lao thăm cố nhân. Dùng mũi kiếm khẽ hất tấm mạng sa màu xanh lơ của Đơn Niệm Lê:
"Hôm đó, khi giả mạo thư tín đưa cho chưởng quầy tiệm cầm đồ, ngươi cũng đeo nó có phải không?"
"Trần Uyển Trân, thắng làm vua, thua làm giặc, ta nhận." Đơn Niệm Lê hung hăng trừng ta.
Giọng ta nhàn nhạt, chỉ thấy nàng ta rất buồn cười.
"Chỉ dựa vào ngươi mà cũng coi là có nỗi oan khó biện giải ư? Ngươi xứng sao? Ngươi cùng lắm chỉ là một quân cờ ngu xuẩn mà thôi."
Để được quân Tây Bắc thu nhận, Đơn Niệm Lê cần một tấm đầu bài*.
Nàng ta nghĩ ngay đến Tả dực Tổng binh Từ Thành Giang từ nhỏ đã si mê mình.
Hôm đó, sau khi rời khỏi Đông cung, Đơn Niệm Lê bị người của ta âm thầm bám theo. Cuối cùng, nàng ta không đi Tây Bắc mà lại lén lút xuất hiện trước phủ Từ Thành Giang. Nhờ hồi ức của Vân Xuân, ta mới biết giữa hai người bọn họ có quan hệ này.
Ta báo cho phụ thân rằng, rất có thể Từ Thành Giang sẽ bị sắc đẹp mê hoặc mà giúp nàng ta. Vậy thì chi bằng chúng ta cứ giúp cho trót.
Sáng hôm sau, phụ thân liền giao quyền kiểm soát cổng thành cho Từ Thành Giang, cố tình để hắn thả phản quân vào kinh.
Để đại quân của ta có thể vây quét
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/va-phai-tien-ton-phu-quan/2590785/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.