8.
Người hầu kéo xe đẩy tay.
Bốn người chúng ta cùng đi về phía kiệu trên sườn dốc. Bỗng một tiếng nổ vang trời, một tảng đá lớn từ đỉnh dốc lăn xuống.
"Cẩn thận!"
Cố Lương phản ứng nhanh nhất, chạy về phía quận chúa đang đứng xa nhất, kéo nàng sang một bên, che chở chặt chẽ.
Mạnh Hành Chi chạy đến đằng trước ta. Ta bị dây leo dại dưới chân vướng phải, ngã nhào về phía trước, đụng mạnh vào hắn khiến hắn loạng choạng.
Đầu Mạnh Hành Chi va vào gốc cây đại thụ. Hắn là… người duy nhất bị thương.
Quận chúa đá Cố Lương một cước: "Ngươi có bệnh à? Mau buông ta ra!"
Rồi lập tức căng thẳng chạy đến, lo lắng hỏi Mạnh Hành Chi có sao không. Ta chột dạ, vội vàng chạy đến xe lấy thuốc.
Mạnh đại nhân mỉm cười: "Cút."
Hắn sống chết không chịu ngồi chung xe ngựa với ta. Quận chúa liền dịu dàng đỡ hắn lên kiệu nhỏ của nàng. Tin đồn quả nhiên không sai, quận chúa thân phận cao quý, vậy mà vì muốn theo Mạnh đại nhân cùng phá án đã nhiều lần lén lút học khám nghiệm tử thi trong dan gian.
Thực sự là si tình.
Vậy cũng tốt.
Ta cùng Cố Lương lên một chiếc xe ngựa khác. Trên đường đi, thỉnh thoảng ta vén rèm, chắc chắn rằng xe chở thi thể vẫn đang theo sát.
"Ca ca, từ khi mẫu thân ta tiến cung đã xảy ra chuyện gì, mong huynh nói cho ta biết. Không cần lo ta sẽ không chịu nổi."
Hai năm trước, Cố Lương nhận lệnh của thím Tần, đưa mẫu thân ta vào cung làm tú nương trong phòng thêu.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/va-phai-tien-ton-phu-quan/2590802/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.