Đúng lúc này trong nhà Dương Lạc đột nhiên mở miệng nói: "Bên trong căn nhà này mặc dù bây giờ nhìn rất lộn xộn."
"Nhưng chúng tôi phát hiện cái nhà này không hề có bụi, điều này nói rõ là trước lúc chúng ta tới, nơi này là có người ở."
Lục Hạo phía sau cũng vội vàng nói: "Cũng là không nhất định là ở, nhưng chắc chắn căn nhà này đang có người sử dụng."
Nghe Dương Lạc và Lục Hạo nói vậy, Giang Thành lại cúi đầu nhìn dấu bánh xe trước nhà, nhíu mày.
Nếu như dấu bánh xe lưu lại rõ ràng còn có thể điều tra ra chiếc xe này là loại nào.
Giống như Diệp Hồng nói, chỉ từ những dấu bánh xe này cũng có thể nhìn ra được bọn chúng rời đi rất vội vàng.
Giang Thành cẩn thận đi xung quanh một lúc, cũng không phát hiện ra bất kỳ phương tiện giám sát nào, chỉ là một căn nhà nhỏ dưới chân núi bình thường.
Không có thôn xóm gì, một căn nhà lẻ loi trơ trọi giữa vùng đất hoang rậm rạp cỏ dại.
Điều này làm Giang Thành gặp khó khăn, đối phương làm sao biết bọn họ đang tìm kiếm căn nhà này mà chạy trốn tốc độ nhanh như vậy?
Đúng lúc này, Diệp Hồng tiến đến nói với Giang Thành: "Giang Thành, tôi nhớ lúc vừa mới bắt đầu anh đã nghi ngờ trong Sở cảnh sát có nội gián, anh còn nhớ không?"
Giang Thành nghe vậy gật gật đầu: "Cô cũng nghĩ giống tôi? Trong sở cảnh sát có người tiết lộ tin tức này, cho nên bọn chúng mới vội vàng chạy trốn sao?"
Diệp Hồng gật đầu:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-he-cam-ky/1162830/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.