Thằng nhãi kia chính là yêu nghiệt muôn đời có thể vượt tám chín tầng để giết địch đấy!
Có nhiều kẻ mạnh thực lực cao hơn hắn, chỉ vì khinh thường hắn mà chết thảm dưới kiếm của hắn.
“Giết!” Ôn Chi Huyền căn chặt đôi môi đỏ, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ lạnh lẽo và nghiêm nghị, cơ thể mềm mại lao nhanh ra trước.
Nhưng mà, ngay sau đó, Trần Mộc vốn dĩ đang dẫn đầu phía trước lại chợt quay đầu.
Kế tiếp, hai chân hắn quanh quẩn linh lực ánh vàng, đột nhiên chạy vụt đi mất.
Chạy? Thằng nhãi kia chạy?
“Ta... mẹ nó...” Thấy vậy, sắc mặt Ôn Chi Huyền trở nên xanh mét.
Không rảnh tự hỏi đang xảy ra chuyện gì, nàng lập tức nhanh chân bỏ chạy.
Một lúc lâu sau, đám người phía sau mới hồi hồn lại, nhưng mà Trần Mộc và Ôn Chi Huyền đã sắp chạy thoát khỏi tâm mắt bọn họ.
“Mẹ nó, lại bị thằng nhãi kia chơi nữa!”
“Đuổi theo! Đuổi theo cho tai”
Hiện trường trở nên hỗn loạn, tất cả mọi người đều tức đỏ mặt, bọn họ làm sao cũng không ngờ thằng nhãi kia lại vô sỉ đến như vậy.
Đã nói là thà chết cũng sẽ không lùi bước mà?
Còn nói sống làm người hùng, chết làm quỷ hùng nữa chứ!
Ngươi còn có thể mặt dày hơn nữa không?
“Đuổi theo! Tất cả đồ vật của đại trưởng lão Thất Huyền tông đều nằm trên người hắn! Đuổi theo đi!”
Có tiếng quát nhẹ vang lên, mọi người điên cuồng đuổi theo.
Hoắc Huyền Vũ và Tần Như Nguyệt vẫn còn ngây người tại
chỗ.
Sắc mặt bọn họ hoàn toàn u
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-co-de-nhat-kiem/1135692/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.