Trên bàn ăn bày biện hai món mặn, một món rau và một bát canh: thịt viên chiên giòn sốt chua ngọt, canh cá diêu hồng, mướp xào tôm khô, canh vịt hầm nấm. Ôn Dữu ngơ ngác ngồi bên bàn, hoàn toàn không nhớ nổi lần cuối cùng được ăn một bữa tối thịnh soạn như vậy ở nhà là khi nào.
Hương thơm nồng đậm lan tỏa trong không khí, Vân Thâm ngồi đối diện Ôn Dữu, khẽ cụp mắt, bình tĩnh ăn cơm, phảng phất ngày nào cũng trôi qua như vậy.
Bàn ăn vô cùng yên tĩnh, Vân Thâm không nói lời nào, Ôn Dữu cũng không biết nên nói gì. Hai người ngồi đối diện nhau, dường như chỉ có chung một bầu không khí làm bạn.
Ôn Dữu uống xong một bát canh nhỏ, muốn múc thêm bát nữa.
Muỗng canh hướng về phía Vân Thâm, anh liếc thấy động tác của cô, tiện tay cầm bát canh của cô sang, múc đầy cho cô.
“Cảm ơn đàn anh.” Ôn Dữu lúc này lại có chút câu nệ, nhịp tim đột nhiên trở nên rõ ràng.
Cô cúi đầu ăn một lát, vẫn quyết định tìm chủ đề để nói chuyện.
“Đàn anh, anh từng chơi game của công ty em chưa?” Ôn Dữu hỏi, “Bọn em có một dự án mới, tên là 《Dưới Ánh Bình Minh》, anh có nghe nói qua không?”
Vân Thâm nâng mí mắt, lời ít mà ý nhiều: “Chơi rồi. Nghe qua rồi.” Ôn Dữu: “Bây giờ anh không bận chứ?”
Vân Thâm nhìn cô, khẽ lắc đôi đũa trong tay: “Ngồi đối diện tôi, không thấy tôi đang làm gì à?”
“Trông có vẻ không bận lắm.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-dao-hoa-van-thuy-me-tung/2838778/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.