Túm giật tóc dài, vẻ mặt Chân Tiểu Tiểu điên cuồng, lập tức lệnh cho Độc Lang Tiểu Hắc Mao nhanh chóng trở lại dược điền.
“Các tiểu đệ!”Mới qua khoảng một canh giờ, Chân Tiểu Tiểu đã triệu tập toàn bộ lão đại trong rừng lại, ngồi thành hàng chỉnh tề ngay ngắn trước căn nhà tranh, thừa dịp còn chưa biến thành tro, nàng muốn tự cứu!Biện pháp tốt nhất, chính là ngăn cản đệ tử Thất Diệp Cốc vào dược điền kiểm tra, cứ như vậy thì việc Linh Tham, Chu Quả mất tích, hay hoa hồng khô héo, đều không bị bất kỳ ai phát hiện.
Chân Tiểu Tiểu ngồi thẳng lưng ở trung tâm đội ngũ, ánh mắt uy nghiêm đảo qua từng cái đầu to lông xù xù, sau đó đè thấp giọng nói: “Chúng ta gặp phiền toái!”Bầy thú vui cười đùa giỡn, hoàn toàn không để bụng.
Phiền toái?Phiền toái là cái cóc khô gì, có thể ăn sao?Từ khi chúng nó sinh ra, chỉ có chúng nó đi tìm phiền toái, chưa từng có phiền toái nào dám tới tìm chúng nó!Chân Tiểu Tiểu sớm biết rằng việc hiệu lệnh bọn dã thú là chuyện không dễ dàng, nàng cũng không quát lớn chấn chỉnh thái độ cợt nhả của nhóm ô hợp đó, mà khẽ hừ nói một câu: “Ngày săn thú, đã nghe chưa?”Vốn dĩ là mấy chữ đơn giản, nhưng tức khắc vẻ nghênh ngang của đàn thú bay biến sạch, ánh mắt cả đám đồng loạt sáng choang đỏ như máu.
Chúng nó sao có thể quên!Cứ mười mấy hai mươi năm một lần, một đám đệ tử Thất Diệp Cốc đáng chết sẽ nhảy vào trong rừng, tàn sát con cháu chúng nó, cướp đoạt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-thu-trieu-hoang/747015/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.