Khi đến rạp chiếu phim, chưa đợi đến hai phút, hai người đã vào trong xem một bộ phim kinh phí thấp. Tay Tề Ngang cầm một hộp bỏng ngô đặt lên tay vịn bên cạnh.
Thực ra cô cũng không muốn ăn lắm nhưng thấy Tề Ngang đã mua rồi, thỉnh thoảng cô vẫn lấy một hạt bỏ vào miệng.
Nội dung phim cũng không quá hấp dẫn, chỉ đơn thuần dựa vào việc lắc máy quay để hù dọa, xen kẽ vài cảnh máu me bất ngờ, một khuôn mặt nữ quỷ đầy sẹo chiếm trọn màn hình lớn khiến cả rạp đồng loạt hét lên.
Cô đã xem quá nhiều phim kinh dị, đối với loại phim như thế này cảm thấy nhạt nhẽo. Nghiêng đầu qua một bên, cô vô tình thấy Tề Ngang ngồi cứng đờ trên ghế, lưng dán sát vào ghế, ngồi thẳng đơ, hoàn toàn bất động như bị hóa đá.
Trần Điền Điền khẽ cúi mắt, nhận ra điều gì đó, ngón tay đưa ra định lấy bỏng ngô, "vô tình" chạm phải tay của Tề Ngang.
Bàn tay anh lạnh toát, lạnh đến mức cô rụt mạnh lại, nhưng chưa kịp rút tay hoàn toàn thì một ngón tay của anh đã kịp giữ lấy tay cô, hạt bỏng ngô cũng được anh nhét vào lòng cô, sau đó cả bàn tay anh siết chặt lấy tay cô.
Sợ cô tránh ra, anh nắm rất chặt.
Không gian xung quanh lặng im, khớp xương và mu bàn tay cô áp sát nhau, có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ trên da thịt đối phương, thậm chí còn cảm nhận được nhịp đập căng tràn của mạch máu. Trần Điền Điền lúc này mới nhận ra trong lòng bàn tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vao-dong-dao-nhan/2791113/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.