Alger dù chưa trưởng thành, nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi chưa đầy một giờ đồng hồ ở bên nhau, dáng vẻ bình tĩnh, ung dung của Lan Hà đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng họ—những thiếu niên vừa bước qua ranh giới sinh tử, khiến họ theo bản năng muốn dựa vào.
Sự nghi ngờ và cảnh giác vừa nhen nhóm lại một lần nữa bị đè xuống, nhường chỗ cho nỗi bất an dần dâng lên. Không chỉ là vì quan tâm đến ân nhân cứu mạng, mà còn bởi họ vẫn chưa thoát khỏi hiểm cảnh. Ngay phía sau vẫn là những vụ nổ rung trời. Nếu Lan Hà có chuyện gì, bọn họ cũng không thể nào sống sót.
Cô bé Kim Đại Kha cũng lo lắng quay sang nhìn.
Lan Hà bình tĩnh đáp: "Không sao, chỉ là vết xước do mảnh vỡ mà thôi."
An ủi được hai anh em nhân vật chính xong, anh khẽ thở dài trong lòng, lặng lẽ đưa tay đè lên bụng trái.
…Phiền toái thật.
Sao lại không bị thương ở đâu khác, mà lại là bụng trái chứ?
Hy vọng không trúng vào dạ dày, nếu không e là sẽ rất phiền phức.
Alger không dễ bị đánh lừa như vậy. Ánh mắt cậu vẫn dừng lại trên vết thương của Lan Hà. Anh đành nói: "Chú ý dưới chân, đừng mất tập trung, sắp ra khỏi đây rồi."
Alger tạm thời kìm nén cảm xúc lo lắng.
6:00:00
Bọn họ đặt chân vững vàng lên ranh giới.
Gần như ngay khoảnh khắc họ vừa vượt qua, phía sau liền vang lên một tiếng nổ long trời lở đất, rồi tất cả chìm vào im lặng.
Một thoáng, thế gian như rơi vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ve-dep-be-cua-my-cuong-tham/2900204/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.