Cậu nên sớm nghĩ tới. Đầu óc hỗn loạn, ý nghĩ này cứ bị vén lên rồi hạ xuống, Cố Chu Triệt cứ điên rồ thường xuyên lặp lại rồi nhấn mạnh, mình nên sớm nghĩ tới.
Dù là bối cảnh gia đình của hắn, tính cách từng trải, bọn họ năm đó ở cùng nhau đối phương đã có hành động khác thường, sau khi tách ra càng làm người ta kinh ngạc về cuộc sống cấp 3, thậm chí sau khi gặp lại, rất nhiều lần, rất nhiều lần hắn ở trước mặt cậu lộ sơ hở, nếu như cậu có thể chu đáo hơn một chút, cậu nên sớm nghĩ đến việc âm thầm nghiên cứu, quan tâm, thậm chí truy hỏi, cậu sớm nên làm tất cả.
Cố Chu Triệt không biết đã ngồi ở ven đường bao lâu.
Bên ngoài bệnh viện dòng người và xe cộ nối liền không dứt, mà những chỗ như vậy sự tuyệt vọng và bất lực không hề hiếm thấy. Mặc kệ cậu đau khổ thế nào, cũng chỉ là một khúc nhạc đệm buồn mà người người vội vã lướt ngang qua thấy. Người chân chính mà cậu cần còn nằm trên giường bệnh, mà đó cũng là nơi dù thế nào cậu cũng không thể bày ra sự yếu đuối và nước mắt của mình.
Tay Cố Chu Triệt run dữ dội hơn, đến mức thật lâu sau hai cánh tay cậu chỉ có thể mềm ngoặt trên đầu gối, lặng lẽ đợi sức lực quay trở lại. Dần dần nhiệt độ lên cao, không khí nóng đến mặt đất cũng bắt đầu bốc hơi, mặt trời cũng dần lên đỉnh đầu, xông đến mức hoa mắt choáng đầu, cơn thuỷ triều trong lòng rốt cục cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ve-muoi-bay-nam/1793204/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.