25.
Tôi múc cơm xong, đặt vào khay đưa cho Trần Mễ Lộ.
"Đặt xuống, tôi đổi ý rồi, muốn uống canh trước."
Cô ta liếc tôi, ánh mắt hiện rõ sự khinh miệt.
Tôi đặt chén cơm xuống, lại múc cho cô ta một chén canh.
Trần Mễ Lộ vẫn không nhận, chỉ nhìn lướt qua: "Quá nguội, mang hâm lại đi."
Dù canh sườn heo hầm sen này tôi đã hầm suốt ba tiếng, chỉ vừa bắc khỏi bếp, nhưng tôi vẫn làm theo, mang vào bếp hâm lại.
Tôi đã hạ quyết tâm, bất kể tối nay Trần Mễ Lộ có yêu cầu kỳ quặc gì, tôi cũng sẽ làm theo, không gây thêm xung đột.
Một lát sau, bát canh sườn lại được bưng lên bàn ăn.
"Còn đứng đờ ra đó làm gì? Mau múc cho tôi."
Trần Mễ Lộ tiếp tục ra lệnh.
Tôi múc một chén canh cho cô ta.
Cô ta cầm chén, định đưa lên miệng uống, nhưng đột nhiên cô ta đứng bật dậy, xoay cổ tay hất cả bát canh vào tôi.
"Nóng thế hả, muốn phỏng c-h-ế-t tôi à?"
Canh đã hầm ba tiếng trên bếp, rồi lại đun thêm hai mươi phút nữa, độ nóng không cần nói cũng biết.
Tôi cảm thấy mu bàn tay đa-u nhói.
Làn da đ-au đớn như bị x-é toạc.
Cả mu bàn tay lập tức đỏ ửng.
Tôi ngẩng đầu lên, nhìn Trần Mễ Lộ.
Ngay lập tức, tôi thấy ác ý không thèm che giấu trong mắt cô ta.
Tôi giận đến cả người run lên, định làm lại giống vậy, cũng múc một chén canh hất trả lại.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-an-lam-loan-loan/2384277/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.