"Đa tạ." Công tử Việt buông tay đứng sang một bên, nhìn hắn quăng chiếc xô xuống giếng. Dây vừa kéo, xô lập tức chìm xuống. Khi kéo lên đã đầy nước.
Nước trong xô nhỏ được đổ vào thùng gỗ bên cạnh, Tông Khuyết đổ ba xô rồi nhìn người đang đứng một bên nói: "Có thể khiêng vào được rồi."
Đến lúc này, công tử Việt đã chẳng lấy gì làm lạ với cách hành xử của hắn. Dù y là công tử nước Lâm nhưng người này vẫn đối đãi với y như người bình thường. Cũng không phải người bình thường, mà là... bạn bè.
Giúp đỡ để y có thể tự lập, thế nhưng chưa bao giờ mong đợi bất kỳ thù lao nào.
Công tử Việt nhấc thùng gỗ vào phòng, đổ nước vào trong đó, đi đi lại lại thêm hai ba lần. Y đang định múc thêm thì Tông Khuyết bên kia đã bưng nước nóng tới đổ vào thùng nước tắm: "Độ nóng thế nào rồi?"
Công tử Việt thò tay thử, đáp: "Vừa đủ."
Tông Khuyết xoay người đi lấy thêm một thùng nước nóng đặt cạnh thùng nước tắm, bên trong còn để một cái gáo làm từ quả bầu: "Cảm thấy lạnh thì thêm vào."
"Được, đa tạ." Công tử Việt đáp.
"Mặc tạm bộ này trước đi." Tông Khuyết lấy ra một bộ y phục từ chiếc rương sau giường, hắn kéo tấm bình phong cạnh cửa sổ tới chắn ngang: "Còn cần gì thì cứ gọi ta."
Bình phong không chỉ che khuất tầm mắt mà còn làm cho ánh sáng vốn đã mờ trong phòng càng thêm dịu lại. Công tử Việt nhìn bóng lưng hắn xoay người rời đi, bắt đầu cởi đai lưng:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-nguoi-re-tinh-dam-sau/2985322/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.