Thầy giáo dạy học rất lịch sự, nhưng các bài học lớp một đối với nhiều đứa trẻ chưa từng tiếp xúc vẫn còn khá khó khăn. Các con số viết nguệch ngoạc, mỗi nét chữ đều rơi vào những vị trí không ngờ tới là chuyện bình thường, nhưng luôn có những trường hợp đặc biệt, ví dụ như những đứa trẻ được gia đình cho học vỡ lòng sớm, hoặc như Tông Khuyết.
"Chữ này viết rất đẹp, thái độ rất nghiêm túc." Thầy giáo khen ngợi khi nhìn thấy chữ của Tông Khuyết.
Và việc được thầy giáo khen ngợi, trong mắt học sinh gần như là vinh quang tột đỉnh.
...
Tương Nhạc đội nắng chiều đến đón người, cùng y đứng ở cổng trường còn có không ít phụ huynh đang ngóng trông.
Tiếng chuông tan học vang lên, tiếng đọc sách trong trẻo dừng lại, từng cánh cửa lớp học lần lượt mở ra, lũ trẻ từ bên trong hoặc đi hoặc chạy ra ngoài. Các bậc phụ huynh đều tìm kiếm con mình, còn Tương Nhạc thì ngay lập tức nhìn thấy đứa bé đang đeo cặp sách nhỏ đi ra từ lớp học, giơ tay vẫy: "Khuyết Bảo Nhi!"
Tông Khuyết ngước mắt lên, khi nhìn thấy thiếu niên đang vẫy tay thì tăng tốc bước chân, đi đến trước mặt y ngẩng đầu nói: "Anh."
"Anh đến đón em tan học, hôm nay đi học vui không?" Tương Nhạc xoa đầu hắn, xách cặp sách lên rồi nắm tay hắn nói.
"Ừm." Tông Khuyết gật đầu.
"Hôm nay thầy giáo dạy gì thế?" Tương Nhạc vừa dẫn hắn ra khỏi cổng trường vừa hỏi.
Tông Khuyết trầm ngâm một lát nói: "Tự giới thiệu."
[Còn số 1 và bính âm ‘a’.] 1314 nhắc nhở.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-nguoi-re-tinh-dam-sau/2985538/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.