Hai ngày trước kỳ nghỉ Tết Dương lịch, Ninh Kỵ cùng bạn cùng phòng tụ họp đi ăn một bữa.
Quán lẩu náo nhiệt, mấy người Cao Tinh cứ nhao nhao đòi Ninh Kỵ phải bao, còn đấm vai cậu, "Bữa này em nhất định phải mời đấy!"
"Thằng nhóc này, khỏi ốm xong bao lâu rồi mà không đi chơi với bọn anh hả?"
"Chơi game thì ghép đôi với người khác, mời em còn chẳng thấy phản hồi..."
Ninh Kỵ cười cười giơ tay đầu hàng: "Em mời em mời, bữa này em mời."
Lý Tường khoác vai cậu, hứng khởi hỏi: "Nói thật đi, em yêu đương rồi đúng không?"
Ninh Kỵ cởi áo khoác, để lộ chiếc áo hoodie cổ chữ V màu trắng: "Em chưa yêu."
Lý Tường nhướng mày cao, tỏ vẻ không tin: "Chưa yêu? Chưa yêu mà ngày nào cũng bận rộn thế hả?"
Cao Tinh bắt đầu tra sổ nợ: "Tuần trước, cuối tuần rủ đi hát, gọi điện cho em thì em bảo bận, bận gì cơ?"
Ninh Kỵ nhún vai: "Thật sự bận mà, em đến thư viện ôn bài với Yến Tùy. Thứ hai lớp của anh ấy có môn thi."
Cao Tinh: "Tuần trước nữa hẹn thứ sáu không có tiết thì đi net cày thâu đêm, sao em không đi?"
Ninh Kỵ: "Em đi xem phim với Yến Tùy rồi, phim nghệ thuật chiếu đúng một ngày, mà lại đúng 8 giờ tối."
Cao Tinh và Lý Tường nhìn nhau, nghẹn lời: "Dạo này quan hệ của hai người tốt đến thế cơ à?"
Ninh Kỵ nghĩ một chút, hình như dạo này quan hệ của cậu và Yến Tùy đúng là tốt thật..
Tốt đến mức vài hôm trước còn ngủ chung một giường, mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-sinh-ton-meo-meo-quyet-dinh/2838942/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.