Người ít nói Sài Nhị bỗng biến thành đồng đội heo, không đợi tàu đến Bắc Bình đã trở mặt, lắp bắp nói mình lo lắng cho mẹ già ở nhà, lát nữa xuống ga sẽ đổi tàu quay về miền Nam.
Cậu ta biết chuyến này đến Bắc Bình chắc chắn sẽ tốn kém, với cái kiểu tiêu tiền như nước của cậu chủ, tiền của cậu ta và Sài Đại sẽ bay sạch chỉ trong mấy ngày. Thà bây giờ chia tay, về nhà cưới cô cháu gái da ngăm ở bến phà rồi sống yên ổn còn hơn.
Phương Tỉnh Thu khuyên cậu ta đừng đi, Sài Đại không biết làm sao, đành kéo cậu ta ra một góc thuyết phục: "Em suy nghĩ thiển cận quá, về bến phà thì có tương lai gì chứ? Lần này cậu chủ được chia bao nhiêu tài sản? Giờ về mở nhà máy, mở ngân hàng, biết đâu còn vượt qua cả Khổng Tường Hy* đấy. Sông lớn có nước, sông nhỏ cũng đầy, cơ hội phát tài ở ngay trước mắt thế mà không nắm lấy, lại chỉ nghĩ mãi mấy đồng lẻ!"
*Khổng Tường Hy: hậu duệ đời thứ 75 của Khổng Tử, là một chính trị gia kiêm chủ ngân hàng giàu có người Trung Quốc ở đầu thế kỷ XX. Sài Nhị không có tham vọng như Sài Đại, dù khuyên thế nào cũng không lay chuyển được. Thế là sau khi xuống xe ở Chính Dương Môn, ba người chia tay nhau, Phương Tỉnh Thu và Sài Đại đi tới nhà hàng Lục Quốc, còn Sài Nhị ngồi ở ga tàu chờ chuyến tàu tiếp theo đi về phương Nam. Điều khiến Phương Tỉnh Thu đau đầu là hôm nay cũng có quân đội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vinh-quang-trong-thu-han-ly-cuu-tuan/2708292/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.