Lê Tri không nói gì thêm. Cô cẩn thận quan sát xung quanh, rồi nhẹ nhàng đặt tay lên cửa, đẩy mạnh.
"Nếu đây là thử thách, thì chúng ta không thể trốn tránh."
Khán giả bên kia màn hình lập tức bùng nổ:
[Trời ơi đại lão chủ động mở cửa kìa!]
[Lê Tri không chạy trốn, không la hét, một đao c.h.é.m nát sự tuyệt vọng!]
[Hệ thống khóc thét rồi, nó định tạo cảm giác tuyệt vọng khi bị quỷ truy sát phải chui đầu vào bẫy, ai ngờ Lê Tri tự bước vào bẫy như đi chợ.]
[Quỷ: tôi chưa kịp dọa thì cổ đã vô đây ngồi chờ sẵn rồi?!]
Cánh cửa gỗ kẽo kẹt mở ra, để lộ không gian bên trong tăm tối và sâu hun hút. Không như vẻ cũ kỹ bên ngoài, nội điện rộng lớn như một mê cung. Ánh sáng đầu tiên chạm đến là một pho tượng Phật to lớn ngự giữa đại điện, ngăn cách tầm nhìn ra phía sau.
Trước tượng Phật là một dãy bồ đoàn rải rác, bàn thờ đặt nhang đèn và đồ cúng đã phủ đầy bụi bặm và mạng nhện.
Gió từ trong điện ùa ra mang theo mùi mốc và tro bụi khiến cả bốn người ho sặc sụa. Lê Tri nheo mắt nhìn kỹ: đôi mắt của tượng Phật bị bịt kín bằng dải vải vàng, bên trên có ghi đầy những ký tự kỳ quái – đó không phải là Phật chú, mà là bùa trấn tà. Cảnh tượng ấy, quái dị đến mức khiến lòng người lạnh toát.
Mộng Vân Thường
Bốn bức tượng Hộ Pháp đứng vây quanh, tay cầm pháp khí, mặt mày hung dữ. Dưới ánh đèn mờ ảo, miệng tượng Phật như đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-han-luu-san-choi-quy-quai/2755180/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.