Hoàng Dược Sư ánh mắt nhìn bóng Phùng Ngọc Yến không rời. Hoàng Dung vội nhắc cha:
“Cha, biểu tỷ đã đi rồi.”
Hoàng Dược Sư thở dài một hơi, sau đó quay người đi tới bàn uống trà.
Hoàng Dung hai mắt híp lại cười nói nhỏ:
“Cha, ngươi thấy biểu tỷ thế nào?”
Hoàng Dược Sư trợn mắt nhìn Hoàng Dung, có chút không biết nói gì với cô gái nhỏ này.
Hoàng Dung như không để ý nói:
“Cha, ngươi nếu thích thì phải nắm chặt, cơ hội chỉ có một lần…”
Hoàng Dược Sư lắc lắc đầu, ánh mắt lộ vẻ phức tạp. Chợt nhớ ra một điều, Hoàng Dược Sư hỏi:
“Dung nhi, cái kia Cửu Dương Chân Kinh và Càn Khôn Đại Na Di là chuyện gì xảy ra?”
Hoàng Dung liền kể cho Hoàng Dược Sư về sự tình ở Triệu vương phủ. Hoàng Dược Sư nghe xong cau mày không nói gì. Hoàng Dung có kết luận:
“Biểu tỷ thật sự rất thần bí…”
Hoàng Dược Sư trong đầu lại nhớ tới bóng dáng Phùng Hành…
….
Rời đi Thái Hồ, Phùng Tiếu Tiếu hỏi:
“Sư phụ, Trình Y Y kia thật sự lợi hại?”
Phùng Ngọc Yến tính tính một chút rồi nói:
“Trăm chiêu, Trình Y Y kia có thể so ngang tay với Vô Song. Quá trăm chiêu, Vô Song sẽ chiếm tiên cơ. Ngàn chiêu, Trình Y Y tất bại.”
“Oa, Vô Song đại ca thật lợi hại.”
Vô Song đắc ý nói:
“Còn phải nói, nhìn xem ta là ai.”
“Ngươi chẳng phải là đệ tử của sư phụ sao? Mà sao ngươi không gọi sư phụ là sư phụ?”
Vô Song lắc đầu nói:
“Ngọc Yến tỷ với ta chính là thanh mai trúc mã.”
“Thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-hiep-tieu-dao-luc/1576478/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.