Nhất Tiếu Phật lại cười ha hả: - Còn lại đây, ắt đều là anh hùng hào kiệt, nhưng sái gia vẫn muốn thử thêm.
Ánh mắt sắc như dao nhìn chằm chằm vào Vạn Sự Thông.
Vạn Sự Thông hiểu ý, cười khan một tiếng, từ tốn nói: - Hai vị nơi bàn sát vách kia, người mặc áo màu tím là Thông Châu Nhất Bá Hoàng Hoá Hổ, người mặc áo vàng là nghĩa tử của họ Hoàng, Tiểu Bá Vương Lữ Quang. Bàn kế bên là Bát Tuyết Song Đao Bành Lập Nhân, Chấn Sơn Chưởng Hoàng Phủ Tung, Hận Địa Vô Hoàn Lý Bá, Du Hoa Phong Tiêu Mộ Vân. Vị ngậm ống điếu dài kia là Lưỡng Hà Điểm Huyệt Vương Nhị Ma.
Nhất Tiếu Phật vuốt cằm: - Tốt lắm, còn ai nữa?
Vạn Sự Thông hít mạnh lấy hơi nói tiếp: - Ở bàn này, hai vị đây là Tái Ôn Hầu Tôn Thông Tôn đại hiệp và Ngân Hoa Phiêu Thắng Huỳnh Thắng gia trưởng tử. Tại hạ tục danh là Vạn Thi Sùng được người gọi là Vạn Sự Thông. Cô nương bàn bên kia có lẽ là ái nữ của Giang NamHoạt Tài Thần Chu lão. Còn phu thê bàn bên nọ,... tại hạ thật tình không biết là ai.
Nhất Tiếu Phật cười to: - Thế đã quá đủ rồi! Quả không hổ danh ‘Vạn Sự Thông’ . Ngày sau sái gia cũng muốn kết bạn với các hạ.
Vạn Sự Thông cười híp mắt: - Đa tạ quá khen!
Nhất Tiếu Phật: - Thắng trưởng công tử, xin mời!
Vỗ mạnh xuống bàn, chén rượu trên bàn văng lên bay thẳng đến trước mặt Thắng Huỳnh.
Thắng Huỳnh mỉm cười: - Đa tạ!
Hắn duỗi tay tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-lam-ngoai-su/2614091/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.