Rửa mặt xong xuôi, tôi liền đến công ty.
Khi đến cửa công ty thì đúng lúc gặp Tống Trọng
"Anh đứng ở cửa công ty không phải là đang đợi tôi đấy chứ?" Tôi bước lại, nhìn Tống Trọng nói.
"Cô tưởng cô là tiên nữ hạ phàm sao?"
Câu nói của Tống Trọng khiến tôi dở khóc dở cười, quăng cho anh ta cái nhìn khinh bỉ, rồi lướt qua anh ta đi vào trong.
"Tôi nghe nói tổng bộ thiết kế YN đã mở cuộc họp thảo luận rồi, bước ban đầu đã quyết định xong, dự định là nội trong một tuần sẽ quay lại nói chuyện hợp tác cùng cô." Tống Trọng đi bên cạnh tôi nói.
Một tuần sao?
Hạnh phúc đến quá đột nhiên.
Nghĩ đến việc rất nhanh nữa thôi là có thể rời khỏi Lục Nguyên Đăng, lòng tôi phút chốc bỗng trở nên hỗn loạn. Trong đó, thấp thoáng xen lẫn một chút không nỡ.
Tình cảm này khiến tôi hoảng sợ.
Tôi lưu luyến Lục Nguyên Đăng sao?
Lẽ nào quãng thời gian bên cạnh anh ta, tôi đã nảy sinh tình cảm với anh ta rồi.
Không thể nào, không thể nào.
Tôi cho dù có thích ai đi chăng nữa, cũng sẽ không lao đầu vào lửa mà thích Lục Nguyên Đăng được. Anh ta từ trước tới giờ đều không phải là người tôi nên yêu. Dù cho anh ta đã có vợ hay chưa, giữa tôi và anh ta, đều không thể có khả năng đó.
"Nói dự định của cô đi, sau khi lấy được tiền, cô muốn làm gì?"
"Rời khỏi Lục Nguyên Đăng, sau đó tự mình sẽ mua một căn nhà nhỏ, vui vẻ hưởng thụ cuộc sống độc thân." Tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-moi-cua-luc-thieu/756273/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.