Qua đây sờ thử….?
Tưởng Trì Kỳ, là cậu thật sao???
Từ khi nào cậu lại trở thành thế này, có phải tôi làm dơ cậu rồi không???
Vưu Tốc kinh ngạc nhìn về phía trước, suýt nữa thì bị ánh mắt của Tưởng Trì Kỳ khi anh quay đầu lại bắt gặp.
Người đàn ông cao ráo, ánh nhìn lạnh lùng của anh chiếu thẳng xuống đỉnh đầu cô.
Vài giây sau, cảm giác áp lực đáng sợ mới tan biến.
Vưu Tốc thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu lên.
Ngón tay cô khẽ co lại, gõ vào viền điện thoại, trải qua sự giằng xé trong lòng, tuân theo chiến thuật “địch mạnh thì ta rút”, cô nhanh chóng gõ một đoạn văn bản rồi đuổi theo ba người phía trước.
Đi phía trước vẫn tốt hơn, dễ dàng kiểm soát ánh mắt của mình, không bị dòm ngó lung tung.
Khi lướt qua anh, Vưu Tốc căng thẳng dựng thẳng lưng, cố tình quay sang hướng ngược lại.
Cô nín thở, sợ rằng khi Tưởng Trì Kỳ thấy tin nhắn của cô, anh sẽ phát ra âm thanh kiểu “chậc” đầy khinh thường.
Nhưng hình như…
Vưu Tốc đi chậm lại.
Dường như không nghe thấy bất kỳ âm thanh không hài lòng nào.
Xung quanh là tiếng ồn ào của đám đông, nhưng anh vẫn luôn im lặng.
Vưu Tốc còn đang suy nghĩ không biết từ khi nào Tưởng Trì Kỳ trở nên bao dung như vậy, cô gần như nghĩ rằng tin nhắn chưa được gửi đi, nhưng khi nghi ngờ và mở WeChat lên kiểm tra,
Dòng chữ to đùng “Cấm động dục” quen thuộc đã nằm gọn trong khung tin nhắn đã gửi màu xanh lục.
Sự chú ý của cô đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ngay-tho-chuoc-bac-phong/1523965/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.