" Xin Lỗi Chú cháu lỡ chân! "
Vũ Nhiễm nhìn bộ dạng giả vờ khổ sở của Tiêu Liêu mà lòng điên tiết,hận không thể bóp chết con trước mặt,cuộc đời Vũ Nhiễm chưa bao giờ bị gái đá,mà còn đá xuống hồ bơi,tin tức này đến tai Tử Lãnh kiểu gì cậu ta cũng không chừa cho Vũ Nhiễm tí mặt mủi nào.Cay thật chẳng lẽ để nó nhởn nhơ thế kia? Cúi mặt xuống môi nhếch nhẹ sau đó liền chìm người từ từ xuống,hai tay không ngừng đập nước,mồm còn không ngừng hô cứu:
"Cứu....cứu mạng.. Tôi...không biết bơi.."
Tiêu Linh mắt bắt đầu trở nên lo lắng,giọng điệu có chút hoảng:
"Này chú đừng có giả vờ..."
Nhưng mà nhìn cơ thể của Vũ Nhiễm càng lúc càng chìm xuống,Tiêu Linh không suy nghĩ nhiều liền lao mình xuống cứu Vũ Nhiễm,trước sự há hốc mồm của mọi người.
Riêng trợ lí Lee hoàn toàn bình thản phán:
"Mọi người không cần lo lắng Phó Tổng nhà chúng Tôi thời học trung học là vận động viên bơi lội! ".
Mọi người bắt đầu hiểu ra vấn đề,đôi mắt đều hứng thú xem kịch vui.Vì đây thực sự là một bữa tiệc đầy sự khác biệt,trước đây đều phải bày ra khuôn mặt giả tạo để thầm đánh giá đối thủ,những bữa tiệc ngoại giao như này bản chất đều là muốn làm ăn,thương trường người ta thường gọi là chiến trường không có chổ cho kẻ yếu,không có bộ dạng đuổi nhau đạp nhau như Tổng Giám Đốc của Nhiễm Thị cùng con gái của Ông tổng Trần Hùng,tuy là so với Vũ Nhiễm thì tập đoàn của Trần Hùng nhỏ hơn,nhưng cũng là một trong 5 tập đoàn lớn nhất nước,danh tiếng cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ngoc-duong-nha-uyen/2639945/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.