“Em lúc đó không phải rất vui sao? Hơn nữa, sau này tôi còn cứu em hai lần, nếu không phải là tôi, em cho rằng mình còn có thể đứng đây nói chuyện với tôi sao?”
Hoắc Hử nhíu mày, nữ nhân này thật không biết nặng nhẹ, lức
trước còn không phải do chính cô không có tiền lại không có nơi để về, anh thật quá thiện tâm khi thu nhận cô.
Nhưng còn cô ấy thì sao?
Cô thậm chí còn sử dụng phương thức bỉ ổi với anh!
Bây giờ lại còn không biết xấu hổ mà lỗi cho anh, người đã cho cưu mang cô.
Khương Khuynh Tâm bị anh chặn họng nói không lên lời.
Đúng, anh là cứu tinh của cô, nhưng đây có phải chính là lý do khiến anh không kiêng nể gì cô sao?
Dù sao thì ngay từ đầu chính cô cũng đã có mục đích bất chính.
Cô bị lừa là xứng đáng.
Nhìn thấy sắc mặt cô tái nhợt không lên tiếng, Hoắc Tư Thần càng thêm lo lắng.
“Khương Khuynh Tâm, tôi nghĩ em nên nhìn nhận lại sự thật đi, xem xem mình đã sai ở đâu, nếu không bời vì Phạm Phạm mang
thai cần chiếu cố, tôi căn bản sẽ không dễ dàng để em ở lại như
vậy.
”
Sau đó, Khương Khuynh Tâm không biết mình đã rời đi như thế nào.
Cô ấy mê man, điên cuồng đến mức muốn đánh nhau với ai đó ngay lập tức.
Từ khi ờ cùng với Hoắc Hử, cô đã nghi ngờ rằng mình đã trở thành một Thiếu Niên Ninja Rùa Đột Biến.
Cô bây giờ còn có thể quay lại
đầu lại không?
Biết rằng con đường này khó khăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ngoc-tha-thinh-sai-nguoi-roi/388504/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.