Diệp Thành hít một hơi sâu, hắn nói, " Xin lỗi Lạc Lạc, anh thừa nhận, là anh không làm tốt bổn phận của một người chồng đối với em."
Từ Lạc khóc nức cả người cũng phát run, " anh đâu chỉ không làm tốt, anh đâu có thực sự giống như một người chồng như những người chồng đúng nghĩa khác, nếu là chồng tốt, thì không bao giờ để vợ mình như thế.
"Còn anh thì sao, anh căn bản không quan tâm chuyện của tôi, tôi chết hay sống, vui hay buồn, anh đều không để ý, anh chỉ để ý, cơm tối nay nấu xong cho anh hay chưa, anh chính là chỉ để ý, mỗi lần muốn tôi, làm tôi, thì trước hết xem tôi có tắm sạch sẽ mình hay chưa mà thôi. Anh là đồ khốn, không ai có thể khốn nạn hơn anh nữa..!! Diệp Thành anh chính là đồ khốn nạn nhất tôi từng biết...huhuhuhu..."
Diệp Thành nhìn vết cắn nơi cổ tay bị chảy máu, cũng không tức giận, hắn biết Từ Lạc lúc này cần được trút hết giận. Vẫn một lời như cũ, " em nói hết đi, anh sẽ nghe."
" Còn muốn nghe nữa sao?" Từ Lạc cười lạnh một cái, cô khinh thường nói, " tôi lấy anh 5 năm, tôi dám thề với lonhf mìn rằng, chưa bao giờ tôi làm chuyện gì có lỗi với anh cả, cũng không có một ngày dụng tâm. Anh thì hay rồi, làm chuyện gì cũng cho là dĩ nhiên. Cô em họ kia của anh lại càng tốt nhỉ, cô ta ăn không ngồi rồi, ba ngày phá rối, bay ngày lại ngáng chân tôi. Nhà họ Diệp các người ai cũng như ai, thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-oi-yeu-lai-nhe/47750/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.