Trên đường đi, Tiểu Bình cứ mê mải hỏi chuyện này nọ, Hoàng Bác đã cố gắng giải thích cho nàng, nghe tất cả mà mình biết, bất giác đã đi được mười mấy cây số đường, trước mặt là một rừng rậm lớn.
Vừa đi ngang qua bìa rừng, bỗng nghe từ trong rừng có tiếng “đùng đùng” của chiên trống vang ra.
Hoàng Bác bỗng xúc động, ngừng lại nói với Tiểu Bình :
- Ủa, Nam Quyền đang tỷ đấu với người ta, mình nhanh chóng tới xem.
Vừa nói Hoàng Bác vừa kéo tay Tiểu Bình chạy vào rừng.
Đi được một đoạn, trước mắt là một khu mồ mã, hoang lương.
Chỉ thấy trước khu mồ mả có bốn người, gồm Tây Đao Mễ Tư Đạt, và Nam Quyền Đái Lập Ông hai người mỗi bên đang đứng la hỗ trợ cho hai thanh niên đang ác đấu giữa sân.
Sa Mạc Vương và Đái Lập Ông đều rất khẩn trương nhìn về phía hai thanh niên đang ác đấu, riêng Nam Quyền còn đánh trống hỗ trợ thêm.
Còn hai thanh niên đang đấu với nhau, một người mặt vuông tuổi trạc ba mươi ăn vận theo kiểu nhà nông, đầu đội nón vành to đúng là con của Nam Quyền Tiểu Đái Lập Ông Kim Sơn.
Còn thanh niên kia thì tuổi trạc hai mươi hai, trên vận đồ võ màu hồng lòe loẹt, tay cầm đao kiểu liềm tỏa ánh sáng màu xanh lam, thân đao có vân cây, làm thành danh lợi khí của Tây Đao: Ngân Luân Hàn Nguyệt đao.
Riêng về mặt anh ta, khi Hoàng Bác thấy đã muốn thốt lên.
Tiểu Bình cũng thấy rõ diện mạo của thanh niên này, nàng ra dấu khẽ hỏi :
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-song-kiem/2012237/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.