Vương Nhất Pháp nhìn thấy biểu hiện của Trịnh Sở, tưởng rằng anh đang sợ gã, nói: “Vợ anh Hứa Thanh Vân đúng là rất xinh đẹp, có thời gian tôi nhất định sẽ bắt được cô ấy về tay”.
Tạ Bá Ngọc đứng bên cạnh nghe được câu nói của Vương Nhất Pháp, tức giận nói: “Nhà họ Vương không có giáo dục phải không, lời gì cũng dám nói”.
Vương Nhất Pháp tỏ vẻ không kiêng dè nhìn Tạ Bá Ngọc, nói: “Ông Tạ, bây giờ thành phố Giang Nam đã không còn là thiên hạ của ông nữa, ông còn thể hiện uy phong gì ở đây?”
Gã nói xong thì phớt lờ lửa giận trong mắt Tạ Bá Ngọc, ha ha cười lớn, đưa hai người Lâm Đức Vượng và Hứa Hàn Băng tới khu vực đổ thạch.
Hứa Hàn Băng và Lâm Đức Vượng thấy khí thế mạnh mẽ của Vương Nhất Pháp, trong lòng càng thêm khẳng định, nhất định phải lấy lòng nịnh nọt gã, để cuộc sống của mình đi lên đỉnh cao.
Thạch Phá Thiên ở bàn bên cạnh thấy Tạ Bá Ngọc và Trịnh Sở bị một người trẻ tuổi sỉ nhục thì cười lớn: “Bá Ngọc, sao bây giờ ông lại biến thành thế này?”
Ông ta không ngờ nhà họ Tạ là gia tộc có thế lực lớn nhất thành phố Giang Nam, kết quả lại bị một người trẻ tuổi khiêu khích thành như vậy.
Tạ Bá Ngọc cố kìm nén cơn giận, nói: “Thằng nhóc đó đắc tội tôi không nói, lại còn dám đắc tội cậu Trịnh, sớm muộn gì cũng sẽ chết”.
Thạch Phá Thiên nhìn về phía Trịnh Sở, thấy Trịnh Sở vẫn tỏ vẻ bình tĩnh, tiếp tục cầm dao nĩa ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong-tien-de/2200657/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.