Mò mò trong chậu cây trước cửa tìm chìa khoá dự phòng, mở cửa lẻn vào nhà, mặt lắm la lắm lét như đi trộm chó. Xem không có không ai mới chạy một mạch vào phòng, đóng lại cửa, bây giờ mới thật sự là dám thở ra hơi, dùng tốc độ sét đánh để thay quần áo, tóc ướt cũng chưa kịp sấy khô,nhìn đồng hồ đeo tay, 3:22!!! Ai nha ~~... Oh không nhanh tay là trễ mất. Lật đật chạy vào nhà bếp, lục muốn banh chành cái tủ bếp mới tìm thấy được bột mì và nguyên vật liệu cần thiết. Sau khi kiểm tra xác định rằng nó không bị biến chất, Yên Tử mới bắt tay vào làm hoa quế cao. Trong lúc đang nhồi bột mì, Yên Tử cảm thấy đầu mình bắt đầu nặng dần, cảm giác thật mệt, lúc nóng lúc lạnh.
Có lẽ không sao đâu nhỉ...? Chắc chỉ cảm lạnh thôi...
Tự nhủ như vậy, Yên Tử vỗ vỗ cục bột, tiếp tục công việc còn dang dỡ. Thời gian cũng chậm rì rì trôi qua, 5:10.... Một đĩa hình quế cao hoàn hoàn chỉnh chỉnh được ra lò. Yên Tử nở nụ cười hài lòng với thành quả của mình, ho nhẹ một cái, cổ họng nóng rát như nuốt phải hoả dược, cô lắc lắc đầu cố gắng lấy lại tỉnh táo, chạy về phòng lấy ra hộp kẹo màu hồng trông rất dễ thương. Xoạc 1 cái đổ toàn bộ kẹo bên trong ra, tiếp đó mới cắt hoa quế cao ra từng khối vuông dài, tỉ mỉ từng khối từng khối vào hộp, cẩn thận đậy lại nắp, bên trên còn lấy bút mực nắn nót viết " Bảo bối, sinh nhật vui vẻ,.....
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tinh-ai-that-nu-lao-su-thien-lang/1934751/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.