- " Thì...thì nhà kho bị cháy, Lâm tổng đã đi đến đó rồi. "
Anh ta rung rung trả lời, hai vai bị Yên Tử nắm đến phát đau, trong đầu anh ta vẫn đang hình dung đây là nữ hay nam.
Yên Tử : " Còn không mau nói địa chỉ, chìa khoá xe của anh đâu? Chị ấy mà xảy ra chuyện gì là anh xác định cuốn gói về quê đi."
- " Ờ...hả? Đây đây... "
Yên Tử vụt chạy đi, bỏ lại hai người đứng ngơ ngác tại chỗ.
- " Này quản lý, anh quen cô ta à? "
- " Không có! "
- " Vậy sao anh đưa chìa khoá cho cô ấy? "
- " Chìa khoá? Gì? Tôi bị cướp xe ư? "
___
Mẹ kiếp, còn không phải là ô tô, chỉ là chiếc mô tô cũ rích này.
Yên Tử lên xe phóng như bay, vượt không biết bao nhiêu cái đèn đỏ, phía sau còn có cảnh sát giao thông đuổi theo. Lần này không biết có gặp được Lâm Lâm hay không, chứ đóng phạt là không tránh được rồi.
Tới nơi, cô quăng luôn chiếc xe trên bãi đá, mắt thấy bên kia khá đông, khói lửa bốc lên đen cả một vùng.
Yên Tử chạy lại thật nhanh, nắm lấy một người trong đám đông hỏi.
Yên Tử : " Lâm...Lâm lão sư đâu? Chị ấy đâu? "
- " Tổng giám đang ở trong, cô ấy nói phải tìm tài liệu quan trọng. "
Yên Tử : " Cái gì? Sao mấy người không cản chị ấy lại hả?"
Dứt lời liền vụt chạy đến nhà kho đang cháy...
- " Nè nè, nguy hiểm lắm... "
Cái đồ điên này, phát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tinh-ai-that-nu-lao-su-thien-lang/332002/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.