Quán bar “perfumum” đông nghẹt người, Nhạc Xuyên chen chúc trong đám đông, ngồi ở băng ghế gần Chúc Kinh Nho nhất. Hắn tiêu 6000 tệ không thèm chớp mắt, vội vàng gọi Hoàng Sâm vừa mang rượu tới: “Cậu bạn đẹp trai, người kia tên gì thế?”
“Điều này tôi không thể cho anh biết được.” Hoàng Sâm bật cười. Nhạc Xuyên trông thì có vẻ hiền lành chính trực, thế nhưng vừa mở miệng là giọng cà giỡn, hơn nữa còn toát lên vẻ lưu manh
“Sao không thể nói. Nào, anh chuyển cho chú 520, chỉ để mua một cái tên của cậu ấy.”
…
Chúc Kinh Nho xắn tay áo lên, để lộ hình xăm quấn quanh cổ tay. Y ngồi trên chiếc ghế chân cao trong tư thế biếng nhác, nhìn Hoàng Sâm, đồng thời lặng lẽ quan sát Nhạc Xuyên.
Ánh mắt hai người chạm nhau, Chúc Kinh Nho nhẹ nhàng nâng chiếc ly thủy tinh bên cạnh lên, cụng ly từ xa.
Tim Nhạc Xuyên đập rộn như có hàng trăm con nai đang đụng nhau. Hắn bước tới, vào thẳng chủ đề: “Chào buổi tối.”
“Xin chào.”
“Tôi tên Nhạc Xuyên, Nhạc trong “bố vợ”, Xuyên trong “sông núi”, năm nay 36 tuổi, là người Tô Châu…”
(Nhạc trong “nhạc phụ”, Xuyên trong “sơn xuyên: 岳 trong 岳父 , 川 trong 山川 ) Chúc Kinh Nho bị hắn chọc cho phì cười: “Cần tôi tự giới thiệu không?” “Không cần, không cần. Anh chàng đẹp trai lúc nãy cho tôi biết rồi, tên em rất đẹp, vừa nghe là tôi nhớ ngay.” Chúc Kinh Nho mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vodka-va-mandheling-vu-dao-sao/2729992/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.