Rạng sáng, Chúc Kinh Nho khoác áo lên người chuẩn bị lái xe về ngủ, chưa đi được bao lâu thì đã bị Đường Trầm gọi quay lại. Hai người ngồi quanh chiếc bàn trong vườn hoa. Tuyết không biết đã ngừng rơi từ lúc nào. Đêm khuya gió lớn, cửa kính đã đóng nên cũng ấm áp.
Chúc Kinh Nho tựa lưng ra sau như không có xương, dáng ngồi vẫn ngang ngược như cũ, tay phải buông thõng trên tay vịn.
“Đã chạm tay chưa?”
“Chưa.”
“Ôm, ít nhất cũng phải ôm rồi chứ.”
“Chưa.”
Đường Trầm thốt lên vài câu chửi thề: “Với tính cách xấu xa của mày thì chắc chắn đã cưỡng hôn người ta rồi.”
Chúc Kinh Nho bật cười: “Sao có thể càn rỡ như vậy được.”
“Mày không càn rỡ thì còn ai càn rỡ? Còn nhớ năm đó mày come-out, để chứng minh cho bố về xu hướng tí.nh d.ục của bản thân, mày đã dẫn ông ấy tới nước gì đó xem đàn ông biểu diễn thoát y ba ngày ba đêm, video đó tao còn lưu đấy.”
Chúc Kinh Nho nhìn Đường Trầm cười mà không nói.
Đường Trầm vội bảo: “Nghe tao nói này. Dưa ép chín không ngọt, có điều mày ép thì chắc chắn sẽ ngọt.”
Chúc Kinh Nho cầm điện thoại chụp đại một tấm hình, phía sau là những đóa hoa nở rộ, người chỉ lộ nửa khuôn mặt, bầu không khí mơ màng, ánh sáng cũng không tệ, đã đủ rồi.
Sau khi gửi ảnh đi không xuất hiện dấu chấm than đỏ.
Chúc Kinh Nho lập tức như được vuốt lông từ xa. Thành công thoát khỏi danh sách bị chặn, y vui vẻ gửi thêm một tin nhắn: [ Không thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vodka-va-mandheling-vu-dao-sao/2729994/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.