Lời xin hôn của Chúc Kinh Nho không nhận được câu trả lời, vì cả hai đều bị sóng biển xô vào bãi cạn, miệng đầy cát, tóc rối bù.
Chúc Kinh Nho không nhịn được bật cười khúc khích. Sau khi đứng vững trong nước biển, y nhìn thẳng vào mắt Bách Thanh Lâm không chút nao núng, thấy người đàn ông với đôi mắt sâu thẳm đang cố nén nhịp thở dồn. Làn da trắng lạnh của anh ướt đẫm nước. Nước biển mặc sức chảy xuống dọc theo đường gân cổ. Mảnh ngọc Quan Âm được cột bằng sợi dây đen theo dòng nước ló ra khỏi cổ áo sơ-mi.
Sự tò mò thoáng trỗi dậy, y vươn tay muốn chạm vào mảnh ngọc kia.
Giây tiếp theo, cổ tay có hình xăm hoa phượng bị túm chặt, giọng nói ngập mùi cảnh cáo: “Đừng chạm vào.”
“Được, không chạm.” Chúc Kinh Nho nhanh nhẹn giơ hai tay lên mong được khoan dung, nhưng mắt vẫn tiếp tục mặc sức nhìn thẳng vào Bách Thanh Lâm.
Đường nét độc đáo cùng đôi mắt đen thẫm, khi nhìn người khác đuôi mắt anh hơi cong lên, mang tính xâm lược mạnh mẽ, cảm giác áp lực theo bản năng giống đực ập đến.
Đúng là càng nguy hiểm càng quyến rũ, tựa như một hồ nước tĩnh lặng và hoang vu, bên dưới thật ra ẩn chứa dòng thủy triều lên xuống theo bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông.
Tim Chúc Kinh Nho chợt hẫng một nhịp. Bốn mắt giao nhau, y khẽ gọi: “Bách Thanh Lâm.”
Người đàn ông không thèm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vodka-va-mandheling-vu-dao-sao/2730010/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.