Đến cuối buổi mạt chược, Đường Trầm thiếu chút nữa là thua luôn cả q.uần lót. Sợ hắn phát điên, Chúc Kinh Nho cười híp mắt trả lại hết số tiền thắng được cho hắn.
Đường Trầm: “Cầm đi, cầm đi, coi như tiền mừng tao gửi trước.”
Chúc Kinh Nho: “Tiền mừng gì cơ?”
“Thành đôi rồi không phải nên mời cơm sao? Không gửi tiền mừng sao được. Tao đã sớm chấm được nhà hàng này rồi, tới đó ăn đi.”
Chúc Kinh Nho khẽ tựa cằm lên vai Bách Thanh Lâm: “Chưa thành đôi, anh Bách còn chưa theo đuổi được tao.”
Đường Trầm: “…”
Rick: “…”
Bia trong miệng Viên Dã suýt phun ra ngoài.
Từ góc nhìn của người ngoài, Chúc Kinh Nho đang tựa nửa người vào người Bách Thanh Lâm, tay thì kéo ống tay áo sơ mi của anh, nếu bảo không có gian tình thì thật sự là không thể nào.
Bách Thanh Lâm cũng rất nể mặt, hơi ngả lưng ra sau, hờ hững buông câu bông đùa: “Ừ, cậu ấy khó theo đuổi lắm.” Chiếc cốc giấy đựng nước đã bị ngón tay anh bóp đến biến dạng. Ánh mắt đăm đăm nhìn vào đôi môi Chúc Kinh Nho, dường như suy nghĩ điều gì đó rồi lại thu lại nỗi lòng.
Chúc Kinh Nho mặt không đỏ nhưng tim đập loạn xạ. Dưới bàn mạt chược, cẳng chân y vẫn tiếp tục không yên phận, tay cứ chạm lướt qua đùi Bách Thanh Lâm, thậm chí còn dùng đầu ngón tay vẽ vòng tròn.
Hơi thở của Bách Thanh Lâm trở nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vodka-va-mandheling-vu-dao-sao/2730019/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.