Trước đây Chúc Kinh Nho cũng đã từng lang thang dọc theo đường sắt Thanh Hải – Tây Tạng dưới trời tuyết rơi. Thế nhưng khi cùng Bách Thanh Lâm rời khỏi trạm cứu hộ và đi bộ vô định theo tuyến đường sắt, lòng y lại thấy bình yên và vô cùng mới mẻ.
Tay nắm tay ấm áp, cơ thể ôm lấy nhau, dìu dắt nhau.
Đang đi nhưng chốc chốc Chúc Kinh Nho lại bị Bách Thanh Lâm đè ra hôn – hôn mặt, hôn tai, hôn cằm. Những đụng chạm qua đầu ngón tay giờ đã không còn có thể thỏa mãn anh. Anh nóng lòng khao khát muốn được gần gũi hơn, dù trước mắt vẫn đang cố kiềm chế để không vượt quá giới hạn.
Gò má vốn đã ửng hồng vì gió thổi của Chúc Kinh Nho bị Bách Thanh Lâm hôn tới nhuốm đỏ, mãi cho tới khi anh một lần nữa hôn lên dái tai của Chúc Kinh Nho.
Yết hầu Bách Thanh Lâm nhấp nhô. Anh không nói gì, tháo chiếc kính không gọng xuống. Lực tay anh rất mạnh, vuốt ve phần thịt mềm sau gáy của Chúc Kinh Nho, không cho y cơ hội từ chối.
Chúc Kinh Nho cảm nhận thấy hơi thở nóng ấm cùng đôi môi mỏng tiến lại càng lúc càng gần. Không phải lần đầu hôn nhau nhưng y vẫn có cảm giác run rẩy như bị thú dữ nhìn chằm chằm, gần như khiến khóe môi y ướt nhẹp.
Eo y khẽ run lên, miệng hơi hé để hít thở, quá đỗi nhạy cảm.
Cánh môi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vodka-va-mandheling-vu-dao-sao/2730024/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.