Ngủ một giấc tỉnh lại thì đã hạ cánh tại Nam Hải. Nhiệt độ đã ấm lên khá nhiều. Sau khi rời sân bay, trong lúc đứng chờ taxi, ánh nắng chiếu lên khuôn mặt của Chúc Kinh Nho. Y tò mò ngẩng đầu nhìn mây, định lên tiếng kêu Bách Thanh Lâm ngắm chung.
Điện thoại rung báo có tin nhắn mới. Bách Thanh Lâm tưởng Nhạc Xuyên nhắn tin báo chuyện liên quan đến quán cà phê nên mở máy lướt thoáng qua. Sau đó, ngón tay anh cứng đờ, đứng hình suốt mười giây.
Chúc Kinh Nho lười biếng duỗi người, ngửa đầu tắm nắng, hoàn toàn không biết gì cả.
Bách Thanh Lâm đọc tin nhắn Viên Dã gửi tới: [ Ông chủ Bách đừng giận, du lịch vui vẻ. ] Đính kèm là một bức ảnh: Khung cảnh phía sau là một con phố ở Đông Nam Á. Chúc Kinh Nho với khuôn mặt và dáng vẻ có phần non nớt đang ngồi trên chiếc xe máy bằng sắt, vẫy tay với ống kính. Không thấy rõ góc mặt trái của y. Có bóng dáng của bốn, năm người đang vặn cờ lê để sửa lốp xe. “Anh muốn đưa em về đâu?” Chúc Kinh Nho lúc này đang đứng cạnh Bách Thanh Lâm, nghiêng đầu cười khẽ. Hai chiếc khuyên bạc bên tai trái cũng đung đưa thành hình vòng cung. Bách Thanh Lâm lặng lẽ xóa tin nhắn, ngước mắt yên lặng nhìn nốt ruồi son ở khóe mắt Chúc Kinh Nho một lúc, cố gắng kìm nén h.am mu.ốn sờ n.ắn, vu.ốt ve nốt ruồi đó một cách thô bạo. Chỉ nói hai chữ. “Về nhà.” . Lần cuối bước chân vào nhà Bách Thanh Lâm là đêm hai người ngồi nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vodka-va-mandheling-vu-dao-sao/2730027/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.