Tối muộn, sau khi quán cà phê đóng cửa, Bách Thanh Lâm về tắm rửa, thấy trong nhà không có ai, đoán Chúc Kinh Nho hẳn đã ra ngoài. Anh bật đèn, chọn cần câu và hòm dụng cụ.
Không lâu sau, điện thoại rung, Chúc Kinh Nho gửi tin nhắn.
[ Anh Bách, khi nào đi nhớ mang khuyên tai cho em nhé, em quên đeo mất rồi. ] Bàn tay đang gõ chữ của Bách Thanh Lâm khựng lại, xóa đi một câu rất dài. Sau cùng anh chỉ nhắn một chữ [ Được ]. Thời gian gần đây Bách Thanh Lâm đang dần dần thay đổi thói xấu khi giận sẽ lặng thinh, xử lý lạnh, dù có giận đến đâu thì cũng không được không trả lời. Anh chờ thêm ba phút, bên Chúc Kinh Nho không nhắn tin lại thì mới bỏ điện thoại xuống, tiếp tục lặng lẽ cầm khăn lau cần câu. Tối qua c.hị.ch người kia quá dữ dội nên Chúc Kinh Nho cố tình không ngủ cùng anh, hai người xảy ra chút khục khặc hiếm khi. Bách Thanh Lâm bực bội vô cùng, không thể chấp nhận việc Chúc Kinh Nho đêm qua ngủ một mình ở chỗ cửa sổ lồi, mà cửa sổ lồi lại không đủ chỗ cho hai gã đàn ông trưởng thành, khiến anh một lần nữa mất ngủ. Giữa đêm, anh ngồi dậy, nhìn chằm chằm Chúc Kinh Nho đang ngủ ngon lành vô tư lự, trong lòng rất khó tả. Anh không kìm được, ôm người kia vào lòng, sau đó bế lại lên giường. Kết quả khi thức dậy, Chúc Kinh Nho đã lại về ngủ chỗ cửa sổ lồi. Hỏi vì sao thì Chúc Kinh Nho nằm trong lòng anh vừa ngáp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vodka-va-mandheling-vu-dao-sao/2730035/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.