Ngày lại ngày trôi qua, Chúc Kinh Nho chẳng lúc nào là rảnh rỗi, dù ở bất kỳ đâu cũng có thể vui chơi đủ kiểu. Y dẫn Bách Thanh Lâm đi ngắm sao trên nóc nhà cũ kỹ, hôn nhau tại nơi cao nhất của vòng quay mặt trời, đi trượt tuyết, chơi ném tuyết, cùng nhau chạy như điên dưới cơn mưa chỉ để kịp ngắm pháo hoa.
Khi ồn ào thì rầm rầm rộ rộ, khi yên tĩnh lại vô cùng thắm đượm.
Buổi tối, Bách Thanh Lâm sấy tóc giúp Chúc Kinh Nho, yên lặng nghe y kể về những chuyện thú vị từng trải qua, sau đó ôm y vào lòng, dụi mặt vào người y. Hai người cùng tựa bên cửa sổ nghe tiếng mưa rơi, nghe một lúc lại không kìm được mà hôn nhau.
Màn đêm qua đi là trời lại sáng. Buổi chiều, một mảnh vải lớn được trải trên thảm cỏ ướt nước trống trải ở công viên, Chúc Kinh Nho nằm trên đó, một tay che nắng để tạm chợp mắt.
Bách Thanh Lâm vốn đang câu cá bên bờ sông sợ đánh thức y nên chân bước thật khẽ. Sau khi dừng lại, anh dùng bóng của mình để che nắng cho Chúc Kinh Nho.
Gió thổi mặt nước lăn tăn, ánh sáng từ từ bị mây che khuất.
Bách Thanh Lâm thở phào một hơi rồi ngồi nghiêng người bên cạnh Chúc Kinh Nho. Mắt anh quét khắp người y, ngắm nhìn mà chẳng biết chán. Anh kiềm chế bản thân hồi lâu, đầu ngón tay nóng ran và ngứa ngáy, cúi đầu với biểu cảm điềm tĩnh, kìm nén.
Tay còn thật thà hơn người, chẳng tự biết thì đã đưa lên chọc vào tóc Chúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vodka-va-mandheling-vu-dao-sao/2730040/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.