Vân Hy ngồi trong lòng Dạ Thiên lúc này vẫn chưa hết sợ hãi.
Không dám nhìn thẳng nam nhân cao to vạm vỡ phía trước.
Anh Kiệt thấy nàng nhút nhát như vậy liền cười lớn, vỗ đùi đen đét.
- Hahaha! Không ngờ đệ lại nhận một đứa trẻ vắt mũi chưa sạch này làm đồ đệ đấy.
- Đệ còn không ngờ tới nói gì đến huynh.
Nàng ngơ ngác nhìn ba người họ nói chuyện với nhau.
Có vẻ đều là người quen nên không khí mới thoải mái như vậy.
Dạ Thiên nhẹ nhàng giới thiệu cho nàng về nam nhân phía trước.
- Vị này là Lưu tướng quân trấn thủ tường thành phía bắc.
Nơi mà chúng ta chuẩn bị đến.
- Ba người có quen nhau từ trước sao?
Hắn khẽ gật đầu, mỉm cười xoa đầu nàng.
- Phải.
Lưu tướng quân là sư huynh của ta.
Chúng ta đều bái chung một sư phụ.
Anh Kiệt nở nụ cười, vươn tay ra véo má nàng.
- Nha đầu thối.
Lần sau đừng nghĩ người cao to mặt mày hung ác nào cũng làm thổ phỉ.
Cẩn thận lại gặp được quý nhân mà không biết.
- Vâng ạ.
- Ngoan lắm.
Hahaha.
Hàn Hạo chống cằm, thắc mắc nhìn Anh Kiệt.
Nơi này cách trấn thành cũng khá xa, huynh ấy là tướng quân lại không trông coi thành mà lại mần mò đến tận đây gặp họ.
- Huynh ra đây có việc gì sao?
- Không có không có.
Chỉ ta hôm nay ta đi tuần, vô tình hữu ý gặp phải mọi người thôi.
- Đi tuần? Quân lính của huynh đâu hết rồi.
Đến đây Anh Kiệt im lặng không trả lời nữa.
Dạ Thiên tinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-la-bao-boi-do-nhi/24721/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.