Cuộc hôn nhân với Ngụy Vương phủ này thực chất là nhờ vào công lao của lão thái gia năm xưa. Nếu không phải năm đó, khi đi nhậm chức bên ngoài, lão thái gia từng cứu mạng Ngụy Vương, thì vị thân vương cầm quyền này - cũng là hoàng tôn được tiên đế coi trọng nhất - sao có thể cưới nữ nhi của Diêu gia làm chính phi?
Năm đó, lão thái gia đã chỉ định hôn sự này là dành cho Nghiên Nhi. Thế nhưng bà lại cố tình đi ngược ý lão thái gia, cướp cuộc hôn nhân vốn dĩ thuộc về Nghiên Nhi.
Đáng thương thay, khi đó bà lại tưởng mình làm vậy là vì muốn tốt cho Nghiên Nhi, kết quả cuối cùng lại chính là hại Diêu Phẩm Nghiên. Bà đã nhìn lầm, kẻ Tề Tu Ngôn kia không chỉ bội bạc, nuốt lời hứa mà còn khiến Nghiên Nhi phải mang danh nhị gả nữ (người tái giá).
Lại càng đáng giận hơn là Nhị cô nương. Rõ ràng là nhờ vào hào quang của Diêu gia mà có được cuộc hôn nhân tốt này, vậy mà bây giờ nàng ta lại đem tất cả lợi ích đổ dồn cho Bùi gia.
Cả nhà Bùi gia tư chất đều bình thường, vốn đã suy yếu như “A Đẩu” (ý chỉ kẻ bất tài, khó nâng đỡ). Nhà họ có công lao hay đức hạnh gì mà xứng đáng được hưởng vinh dự này?
Diêu lão thái thái vốn dĩ đã hối hận vì năm xưa thay đổi hôn sự của cháu gái trưởng đích tôn. Nay lại thấy Ngụy Vương phi chẳng hề thân thiết với Diêu gia mà ngược lại còn thiên vị Bùi gia, bà giận đến sôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-ta-khong-muon-lam/2742040/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.