Sau khi nói chuyện xong, Quân Nam liền từ biệt Hồ Quí Ly ra về. Lúc y vừa đến cổng thừa tướng phủ, xe ngựa của Hồ Hy Mẫn cũng vừa đến nơi. Hồ Hy Mẫn thấy y muốn ra về, liền chạy đến chặn lại hỏi:
- Ngươi đến tìm phụ thân ta, tại sao không gọi ta cùng đi?
Quân Nam lười biếng đáp:
- Ta đến tìm phụ thân ngươi có việc. Không liên quan đến ngươi. Đây là phủ của phụ thân ngươi, chẳng phải ngươi muốn đến lúc nào chẳng được, cần gì đợi đến ta rủ?
Quân Nam nói xong, nhếch môi khinh khỉnh bỏ đi. Hồ Hy Mẫn tức giận, chạy theo:
- Ngươi lại muốn đi đâu?
Quân Nam kinh ngạc, vừa kéo cương ngựa, chuẩn bị lên yên vẫn phải phân tâm trả lời nàng:
- Ta đi đâu cũng không đến lượt ngươi quản. Vào nhà mà mách với phụ thân ngươi đi. Trịnh Quân Nam ta cũng lười phải nói nhiều với ngươi!
Quân Nam lên ngựa, nhẹ kéo cương. Hy Mẫn thấy y hoàn toàn không nhìn đến mình, liền lên trở lại xe ngựa, nói với mã phu:
- Đuổi theo hắn. Nếu không đuổi kịp ta chặt chân ngươi!
Mã phu sợ hãi, liền hướng theo Quân Nam là phóng ngựa. Quân Nam cưỡi ngựa, nhưng đây là trong thành, y không muốn kinh động người qua đường nên đi rất chậm. Lại thấy phía sau có cổ xe ngựa ráo riết phóng tới. Phía trước là một khu chợ đông đúc. Sợ xe ngựa kia sẽ làm người khác bị thương nên y cố ý đi chậm lại, đón đầu chiếc xe ngựa kia. Mã phu đuổi tới, nhìn thấy là bóng dáng lão gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuot-menh-nam-bien-nu/1518411/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.