[Kiếm Bất Kinh (4)] Editor: Gấu Gầy "Ngươi nhẹ như vậy, vớt ngươi lên không khó." Người kia nói. Giang Trạc khẽ cười, giọng điệu hơi bất lực: "Ngươi nói chuyện thật gian manh, vớt ta thì không khó, khó là làm sao đưa ta vào đây. Nếu ta đoán không nhầm, ngươi không thể tùy ý ra khỏi cái hang này phải không?" Người kia học theo y thở dài: "Ngươi thật thông minh. Đúng vậy, ta không thể tùy ý ra khỏi cái hang này." "Ngươi là người hay là sơn linh tinh quái?" Giang Trạc hỏi. Y phục của người kia lại sột soạt, giống như đổi tư thế. Cách vách đá, hắn cười khẽ vài tiếng: "Ngươi hỏi ta như vậy, không sợ ta tức giận sao?" Giang Trạc liền thuận theo hỏi: "Vậy ngươi tức giận rồi à?" Giọng hắn khàn khàn, dù rơi vào cảnh ngộ này vẫn toát lên vẻ phong lưu tiêu sái, dường như vì câu hỏi này mà gãy thêm vài cái xương hắn cũng rất vui. "Ta giận rồi." Người kia đáp. "Ngươi giận cái gì?" Giang Trạc cười hỏi. Người kia nói: "Ta giận ngươi ở bên ngoài cũng thường xuyên nói chuyện với người ta như vậy." Giang Trạc lộ ra vẻ nghiêm túc, lại có chút vô tội: "Cũng không hẳn, đâu phải ai cũng cứu ta, cũng đâu phải ai cũng cho ta ăn quả ngọt." Y nói thật, tuy hành sự có hơi l* m*ng, nhưng không phải với ai cũng vậy. Vì thế, y nghĩ nghĩ, nghiêm túc nói: "Ta vừa gãy mấy cái xương, nằm đây rất chán nản, nếu chút phong độ này cũng không còn, chẳng phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuot-qua-cong-troi-duong-tuu-khanh/2856352/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.