[Bí Ẩn Thần Cung] Editor: Gấu Gầy "Chúng ta có khế ước đồng sinh cộng tử, chỉ cần ta còn thở, ngươi sẽ không chết," Lạc Tư thả đồng xu ra, để nó lơ lửng trước mặt, "Không có khả năng nào khác sao?" Minh Trạc đáp: "Có." Lạc Tư hỏi: "Là gì?" Minh Trạc chỉ về phía tường thành Bái Đô: "Nơi đó đã đổi chủ." Bái Đô được Nguyệt Thần che chở, quanh năm mưa rơi. Vì thế, muốn nơi này trời quang mây tạnh, chỉ có hai khả năng: một là Nguyệt Thần chết, hai là nơi đây không còn là lãnh địa của Nguyệt Thần nữa. "Nhân lúc trời còn sớm," Lạc Tư nói, "đến cổng thành xem thử đi, người giữ cổng của ngươi chắc vẫn còn đó." Trước khi nhập trận, hai người từng nghe mấy đệ tử tông môn ở quán rượu gần đây phàn nàn, rằng có một người giữ cổng cực kỳ lợi hại không cho họ vào thành. Nếu trong Bái Đô xảy ra chuyện gì lạ, người giữ cổng đó hẳn là rõ nhất. Vậy là họ rời khỏi khu rừng, đi thẳng đến cổng thành. Cổng thành Bái Đô cổ kính, đã có lịch sử hàng trăm năm. Hai bên cổng dựng hai bức tượng đá khổng lồ, một tay cầm rìu, một tay cầm đao, tư thế như đang canh gác. Đây là công trình Minh thị xây dựng sau khi thống nhất lục châu, để bày tỏ lòng kính trọng với Nguyệt Thần Hối Mang. Nữ vương từng ra lệnh, cổng thành và tượng đá không được tùy tiện sửa đổi trừ khi cần thiết, vì vậy những ký tự vàng trên người chúng đều là dấu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuot-qua-cong-troi-duong-tuu-khanh/2856438/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.