[Âm thanh của Hương Thần] Editor: Gấu Gầy Tay áo còn chưa kịp giữ chặt đã bị cơn mưa bất ngờ làm cho ướt sũng, một người che mưa chắn gió, hét lên: "Hắn... hắn là Vĩnh Trạch!" Những người có mặt vừa nghe thấy danh xưng này, lập tức như gặp kẻ địch mạnh, rối loạn cả lên. Có kẻ la to: "Bạo quân sao lại ở đây?!" "Hắn âm thầm lẻn vào, chẳng lẽ muốn tái diễn thảm kịch võ sĩ Bạch Vi giết người?" "Còn không mau triệu tập nhân thủ!" "Nguy rồi, Thôi sư huynh..." Một người khác định kéo Thôi Trường Đình, nhưng thấy hắn ta đã nằm bẹp dưới đất như bùn nhão, kinh hãi nói, "Hắn giết Thôi sư huynh rồi!" Đám người hoảng hốt lùi lại, chẳng còn tâm trí đỡ Thôi Trường Đình, chỉ sợ mình là người tiếp theo. Minh Trạc giơ chân đá vào Thôi Trường Đình, hỏi: "Đám đốt hương đâu?" Thôi Trường Đình như không xương, lăn vài vòng theo cú đá ngã xuống bậc thềm, cả người cực kỳ thảm hại. Hắn ta giả vờ ngất không xong, bị mưa làm ướt nửa người, run rẩy nói: "Ở... ở trong điện..." Lời còn chưa dứt, Thần cung đột nhiên rung chuyển dữ dội. Mọi người không kịp đề phòng, thân thể nghiêng ngả theo, đồng thanh hô lớn: "Hắn định gọi võ sĩ Bạch Vi!" "Cơn mưa này làm ta chẳng thấy gì cả!" "Cẩn thận bị ám toán!" Giữa cảnh hỗn loạn, Minh Trạc và Lạc Tư đã vào cung. Minh Trạc tiện tay ném ra một người giấy nhỏ. Người giấy chạm đất hóa thành công công mặt phấn, y nói với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuot-qua-cong-troi-duong-tuu-khanh/2856440/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.