Editor: Gấu Gầy [Chú Tầm Linh] Ánh sáng tím nổ tung, bụi bay mù mịt, chiếc rương ở gần bị bổ làm đôi, vàng bạc châu báu lăn đầy sàn, lấp lánh ánh sáng nhỏ nhoi. Lạc Tư vừa phủi khói bụi vừa nói: "Thuật điều khiển rối lợi hại thế này, Lệnh Lôi cũng giỏi như vậy, tương lai nhìn khắp thiên hạ, chẳng mấy ai đánh lại được ngươi." Hắn càng khen, Tiểu Minh Trạc càng tức. "Hối Mang" gảy dây tỳ bà, tạo ra một chuỗi âm thanh chói tai, bóng dáng mỏng manh như sương mù xoay tròn giữa không trung, chớp mắt đã đến trước mặt Lạc Tư. "Tằng! Tằng! Tằng!" "Hối Mang" ôm đàn tỳ bà, hai tay gảy đàn, triệu hồi vô số tia sét to bằng miệng chén, giống như những ngọn giáo sắc liên tục đâm về phía Lạc Tư. Dù là Minh Trạc hay Tiểu Minh Trạc, gảy đàn đều lấy mạng người. Tiếng đàn như xé toạc màn che, "xoẹt xoẹt" bên tai Lạc Tư, muốn làm rối loạn tâm trí hắn. Lạc Tư nhanh chóng lùi lại, tia sét b*n r* tung tóe, mặt đất đen sì bốc khói lên. Thấy "Hối Mang" đuổi sát không tha, Lạc Tư đột nhiên dựng hai ngón tay lên. "Đinh—" Gợn sóng bạc như gợn nước, lấy hai ngón tay Lạc Tư làm trung tâm, khuếch tán trong tẩm điện. "Hối Mang" lập tức mềm nhũn, lảo đảo như say rượu, đây là dấu hiệu thuật điều khiển rối sắp mất hiệu lực. "Ngươi dùng tà pháp," Giọng Tiểu Minh Trạc lúc gần lúc xa, không lộ vị trí, "Còn muốn cướp người giấy của ta!" "Độc tài quá đi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuot-qua-cong-troi-duong-tuu-khanh/2856447/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.