[Khúc Song Thần (9)] Editor: Gấu Gầy Không ổn rồi. Linh năng của Minh Trạc bị phong ấn, hoàn toàn bị giam cầm trong cơ thể. Y lập tức nắm lấy vạt áo trước của Tiểu Lạc Tư, gần như thô bạo kéo cậu lại gần. Tiểu Lạc Tư không kịp phòng bị, đập đầu vào ngực Minh Trạc: "Mùi hương nồng như vậy, chắc chắn là hắn đã đến gần chúng ta rồi..." Cậu chưa dứt lời, Minh Trạc đã ấn đầu cậu vào lòng mình. Tiểu Lạc Tư lăn lộn trên Thiên Hải Vân Gian, cũng từng gặp những tà vật hung thần ác sát, dù trong hoàn cảnh nguy hiểm đến đâu cậu cũng có thể giữ được bình tĩnh. Nhưng giờ khắc này thật kỳ lạ, chỉ bị Minh Trạc ấn như vậy, sự điềm tĩnh thường ngày của cậu liền tan biến, trong đầu chỉ còn một câu: Lại để hắn bị thương nữa rồi! Gió thổi vào mặt, Minh Trạc không chớp mắt, nhìn thẳng về phía trước, nói: "Hóa ra ngươi hoán đổi số mệnh của ta và Ngự quân, không phải là phát điên mà đang chờ đợi khoảnh khắc này." Phía trước, một pho tượng bán thân đột nhiên xuất hiện, cao bằng mấy người, như cây sào tre cắm trên bãi đất trống sau khi mây tan sương tản, tỏa ra mùi hôi thối. Trên cái đầu to lớn của pho tượng được dán một lớp mặt nạ mỏng như tờ giấy trắng, từ bốn nét mày ngài hay đôi mắt dịu dàng đều rõ ràng mới vẽ, mực còn chưa khô. "Ài," Hương Thần Văn Huân làm động tác nâng niu đóa hoa, cất tiếng người, "Kế hoạch vừa thành,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuot-qua-cong-troi-duong-tuu-khanh/2856457/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.