[Để ý đến ta ] Editor: Gấu Gầy Lạc Tư không biết xuất hiện từ lúc nào, khi Giang Trạc bước lên bậc thềm, hắn đang nhìn chén trà trên bàn: "Vẫn là trà Vương đặc biệt cung cấp cho núi Vương à." Loại trà này từ khi trồng đến khi thu hoạch đều do quan chuyên trách của Thiên Mệnh ti phụ trách, chỉ cung cấp cho núi Vương. Tắc Quan và Quỷ Sư bình thường không được uống, chỉ những người làm việc lâu năm và chức vị cao ở núi Vương mới có cơ hội được Huyền Phục ban thưởng. "Bàng Quy chỉ là một kiếm sĩ hạng ba ăn không ngồi rồi, cả năm cũng chẳng gặp mặt Huyền Phục được mấy lần, trà này chắc là do Tống Ứng Chi tặng cho hắn." Y phục Giang Trạc không dính mưa, y đưa chiếc quạt ướt sũng lên trước mắt, "Ngươi đừng có vô dụng như vậy, mau tỉnh táo lại cho ta." U Dẫn như con mèo bị rơi xuống nước, run lên hai cái như đang rũ nước. "Tống Ứng Chi là Pháp Tướng của Thiên Mệnh ti, Pháp Tướng đi làm nhiệm vụ cũng phải e dè rắn địa phương," Lạc Tư khéo léo không nhìn U Dẫn, tránh cho chiếc quạt lại giải phong, "Xem ra, tuy những tông môn gia tộc này đã quy thuận Thiên Mệnh ti nhưng cũng không hoàn toàn nghe lời bọn chúng." Theo thứ tự phẩm cấp của Thiên Mệnh ti, dưới trướng Huyền Phục, phẩm cấp cao nhất chính là Pháp Tướng. Tuy Pháp Tướng và Thừa Tướng chỉ khác nhau một chữ, nhưng tác dụng và phạm vi chức quyền lại khác nhau một trời một vực.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuot-qua-cong-troi-duong-tuu-khanh/2856472/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.