Chương 29
Sở Thanh Phong luôn biết trong đầu Tạ Phỉ chứa đầy những ý tưởng kỳ quái.
Suốt những năm tháng trưởng thành, hắn đã quen với vô số ánh nhìn—thận trọng, lấy lòng, kính sợ, dè chừng, nịnh nọt, xu nịnh, ngưỡng mộ, ghen tị…
Chẳng ai dám thử thách, khiêu khích hay ra lệnh cho hắn một cách trắng trợn.
Ngoại trừ Tạ Phỉ.
Ở bên Dương Ngạn Trạch lâu ngày, đôi khi Sở Thanh Phong cũng vô tình nghe được vài thứ hắn không mấy quen thuộc, chẳng hạn như "M khổ" hay "S thống".
Với sự trưởng thành cả về trí tuệ lẫn kinh nghiệm, công việc mỗi ngày đã đủ vắt kiệt hắn. Nếu là người khác, hắn sẽ chỉ thấy những chuyện này thật trẻ con. Nhưng lúc này đây, lại cảm thấy thú vị và mới mẻ—chẳng lẽ hắn thực sự là "M" sao?
Chỉ cần gặp Tạ Phỉ, hắn liền không còn lý trí, không còn điềm tĩnh, cũng chẳng còn lạnh lùng.
"Cởi áo ra, nằm xuống."
Trên sống mũi Tạ Phỉ vẫn còn vắt kính của Sở Thanh Phong.
Sở Thanh Phong xoay người, hai tay bắt chéo nắm lấy vạt áo sẫm màu, kéo lên. Làn da rắn chắc, vững chãi của hắn lộ ra, trên đó vẫn còn hằn những vết cào do Tạ Phỉ để lại.
Đầu ngón tay lạnh lẽo khẽ ấn lên một vết xước, Tạ Phỉ từ phía sau nhẹ nhàng ôm lấy hắn.
"Để anh đo bằng tay trước đã."
Những ngón tay thon dài khẽ duỗi ra, khớp xương mảnh mai rõ ràng, lòng bàn tay mềm mại, ấm áp. Đôi tay này, trong tương lai, sẽ càng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xem-mat-gap-phai-cau-cua-ke-thu-khong-doi-troi-chung/2715902/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.