Trên bức tường bên cạnh bàn học của Sầm Tinh có dán năm tờ giấy A4, dùng bút màu viết bốn chữ lớn và một dấu chấm than:
"Tôi yêu học!" Theo lời Nhạc Tiêu – người gần như mỗi ngày đều video call giảng bài cho cậu – thì Sầm Tinh thường trong lúc nghe giảng đột nhiên hít sâu, sau đó ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào khoảng không vài giây. Ngu Duy Sanh đoán rằng cậu đang nhìn mấy chữ kia để tự thôi miên bản thân. Anh vốn định nhân lúc Sầm Tinh không có ở đó mà thêm vài dòng chữ nhỏ vào, chẳng hạn như "Tinh Tinh giỏi nhất," "Cố lên, em làm được," "Chiến thắng đang ở trước mắt" để cổ vũ cậu. Nhưng khi cầm bút lại gần bàn học, anh phát hiện ở góc của những tờ giấy kia đã có sẵn vài chữ nhỏ được viết bằng bút chì: "Tôi yêu Ngu Duy Sanh." Ngu Duy Sanh cau mày, ngẩn người một lúc, sau đó đậy nắp bút lại, rời đi. Một tuần sau, anh chủ động tìm Sầm Tinh để nói chuyện. Ban ngày phải đi học, về nhà lại làm bài tập chất đống, còn thêm việc học bù. Đèn trong phòng Sầm Tinh ngày nào cũng sáng đến nửa đêm. Ngu Duy Sanh hy vọng việc học của cậu có tiến triển, nhưng cũng không muốn sức khỏe bị ảnh hưởng. Sầm Tinh mới chỉ 17 tuổi, theo anh biết thì cậu phân hóa chưa đầy nửa năm. Ở tuổi này, phân hóa giới tính thứ hai muộn như vậy được xem là khá muộn. So với Ngu Văn Lạc – thằng nhóc ngốc đó đã phân hóa thành Alpha từ lúc 15 tuổi – thì mỗi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-hay-ket-hon-voi-em-di/1773486/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.