Lần này hắn xuất hành, trước tiên vòng qua Quảng Châu phủ, đón thế tử của Trấn Bắc hầu rồi men theo duyên hải mà đến Tiền Đường, điều tra chuyện Hiến vương cấu kết với hải tặc nuôi tư binh.
Khi đã nắm được chút manh mối, Tĩnh vương sai người ngấm ngầm đưa tin cho Đoan vương, hai phe Đoan vương và Hiến vương giằng co đấu đá hồi lâu, cuối cùng khiến cho quan viên toàn bộ Tiền Đường thay đổi đến bảy tám phần.
Nhân cơ hội này, Tĩnh vương ngư ông đắc lợi, cài cắm không ít người vào Tiền Đường, tạm thời nằm vùng chờ thời cơ. Nhưng Hoắc Tuấn lại từ Tiền Đường đi thẳng đến Lương Châu phủ.
Lương Châu là đất mà Anh quốc công trấn thủ chống Bắc Nhung đời đời, không biết đã thấm đẫm bao nhiêu máu tươi của con cháu họ Hoắc.
Với những chiến công tích lũy qua bao thế hệ, ngay khi di phụ còn nhỏ, sự hiển hách của phủ Anh Quốc công đã không ai sánh nổi.
Bệ hạ vừa đăng cơ, một nửa là sủng ái, một nửa là đề phòng, bèn giữ di phụ lại trong Kinh. Mãi đến khi Bắc Nhung xâm phạm biên cương, di phụ mới tự xin xuất chinh.
Ta thầm tính toán trong lòng, lần này Hoắc Tuấn đi, e là để liên lạc với những tướng sĩ cũ. Nếu đúng vậy, thì chỉ sợ khó mà về ngay được.
Quả nhiên, ta đã đi Khúc Châu ba bốn lần, cùng Lưu Tam Lang định xong cửa tiệm, chọn xong nhân thủ, lại tìm thợ xây sửa sang lại, chỉ chờ qua năm mới là có thể khai trương đón khách.
Mãi đến lúc ấy, Hoắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-dinh-nguyet-minh-nguyet-suong/1557222/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.