Lúc ấy, ta đã nghĩ đơn giản như vậy. Xe ngựa trên đường đi thì liên tục dừng tới dừng lui, vô cùng khó khăn mới có thể tiến lên phía trước. Những gì ta thấy và nghe được trong suốt chuyến đi này, mới khiến ta nhận ra, thì ra phim truyền hình đã diễn quá lên biết bao nhiêu.
Chế độ hộ tịch thời cổ đại vô cùng nghiêm ngặt, muốn ra khỏi thành đều phải có giấy thông hành, nếu không quan phủ có quyền bắt giữ ngay lập tức.
Đường xá thời cổ đại thì khó đi đến mức vượt quá sức tưởng tượng. Kiểu đường bằng phẳng như trong phim truyền hình chỉ là thiểu số. Quan đạo gần khu vực thành trì thì được bảo trì khá tốt, bằng phẳng và rộng rãi, còn quan đạo cách xa thành thì hầu như chẳng có ai đoái hoài.
Hiện giờ đang là cuối mùa đông, băng trên đường tan chảy ra khiến cho đường xá vô cùng lầy lội, trơn trượt, đi lại cực kỳ khó khăn. Muốn tự do di chuyển, quả thật không phải là chuyện dễ dàng. Đến lúc này ta mới hiểu, thì ra người xưa xem thời tiết trước khi ra khỏi cửa đều có nguyên do cả.
Phụ thân chưa từng trải qua những chuyện này, lại thiếu kinh nghiệm, hật không ngờ dám dẫn theo cả nhà già trẻ cùng nhau đi xa vào mùa đông, thì quả là ngàn khó vạn nan.
Vất vả lắm mới đi được ba ngày. Thì đã có người lần lượt ngã bệnh. Sau cái đêm kinh hoàng ở miếu đổ nát, Tứ di nương vẫn ho khan và chảy nước mũi không ngừng.
Tinh thần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-lan/1182774/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.